Chớm thu hiu hắt gió về ngàn,
Đường chiều lưu lạc bước chân hoang,
Đưa ta về chốn rừng xưa cũ,
Nghe lòng thương nhớ chuyện họp tan
Read moreYour Custom Text Here
Chớm thu hiu hắt gió về ngàn,
Đường chiều lưu lạc bước chân hoang,
Đưa ta về chốn rừng xưa cũ,
Nghe lòng thương nhớ chuyện họp tan
Read moreNhững đêm buốt giá, gió lê thê,
Tôi nhớ bình trà của mẹ quê.
Trong vòng sương phủ mắt nhòa lệ,
Ảnh hương trà mạn bỗng tràn trề.
Nhà tôi sâu đậm cảnh thanh bần,
Thương con, hôm sớm mẹ tảo tần,
Hừng đông cha vác cày ra ruộng,
Trồng ngọn lúa gầy, nuôi người thân.
Nhà tranh, mái dột, giọt mưa tuôn,
Vách lá, tường xiêu, lạnh gió luồn,
Chăn ấm, ru êm đời con trẻ,
Trầm lặng đêm thâu tiếng mẹ buồn.
Thuốc thang chẳng có, ngày buồn lo,
Suốt đêm con trẻ buốt cơn ho,
Mẹ tôi hái nhánh trà đồng nội,
Pha bình trà ấm, dịu cơn ho.
Chẳng biết trà tươi mang thanh tịnh,
Hay lời êm dịu mẹ an bình,
Cơn ho dai dẳng bỗng lùi bước
Theo tiếng ru hời đậm ân tình.
Ngày tôi lớn mang sầu binh lửa,
Nặng nợ quê hương đất bùn đen,
Đời chinh nhân tuyến đầu khói lửa,
Nhớ vô vàn thanh tịnh trà sen.
Ngày súng đạn, bao mùa giông bão,
Những đêm canh phiên gác ao dào,
Sương rừng núi quyện màu khói biếc,
Ngỡ chung trà tay mẹ mến trao.
Từ thuở xa quê buồn quốc hận,
Một đời viễn xứ lắm phong trần,
Vời vợi tâm tư hình từ mẩu,
Tặng chén trà hương đậm ân cần.
Giờ đây, dâu bể, núi non mòn,
Đếm sóng thời gian, trăng khuyết tròn,
Nhớ dòng sữa ngọt, thương tình mẹ,
Nhớ vị trà hương, ấm lòng con.
Giờ đây, sương khói chốn vô thường,
Thăm thẳm đường đi nẻo tình thương.
Từ những bình trà hương nghi ngút,
Mẹ vẫn rót đầy chén tình thương.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
Tay anh nhẹ đẩy chiếc đu cao,
Tóc em bồng gió, nắng ươm màu,
Hạt sương lóng lánh giòng châu ngọc,
Đậu trên môi má dáng hoa đào.
In my soul gleams the steel of resilience,
That through the harsh fogs carve a path of clement rainbows,
For my heart their luminescence to marvel, for my soul their dancing lights to follow.
Bùn đen, đất đỏ, phù sa sóng,
Lúa ngọn vươn cao khắp ruộng đồng,
Dòng sông không còn màu máu đỏ,
Tôi vẫn chưa về xứ biển Đông,
Hiên ngang đứng giữa đất trời,
Dám chơi, dám chịu thói đời điêu ngoa.
Trí tâm thấu rõ chính tà,
Dũng lòng chính nghĩa, vững nhà chân tâm,
Hồng vườn nhà cũng là hồng,
Sao không hương sắc như hồng nhà ai,
Có phải vì là hồng gai,
Còn hồng kia rạng mảnh mai dịu dàng.
Thế kỷ hai mươi mốt tuyến đổi dời,
Thương mại, điện toán, đất địa lợi,
Văn hóa, chính trị, công thủ nghệ.
Chống Cộng trải mọi đường, mọi nơi.
Sapa, Vietnam Terraced Rice Fields, Ruộng Bậc Thang, Champs De Riz En Escaliers- Tranh vẽ của Huỳnh Anh Trần-Schroeder.
Read moreHỡi người đi dựng nước non,
Nơi đây trời biển còn mong sức người,
Vá trời hay lấp biển khơi,
Bước đầu, bước cuối, về nơi quê nhà.
Giúp người mất việc còn cơm áo,
Đỡ đần kinh tế ngày ngửa nghiêng.
Người dân liên họp giữ niềm tin,
Giúp nhau ngày hoạn nạn điêu linh
Trên mạng, đổi trao lời an ủi,
Chúc lành, lánh dữ, chúc an bình.
Đường làng dưới bóng tre xanh,
Gánh hàng ra chợ, bước nhanh rộn ràng,
Chân em khoan nhặt, vội vàng,
Qua đê ruộng lúa, qua làng, qua sông.
Hỡi người thôn nữ má hồng,
Cho tôi được phút gánh gồng thúng quang,
Tình bằng hữu như hồi trống vỗ,
Thưở học trò của tuổi ngây ngô,
Lưu luyến dáng phượng trời sách vỡ,
Lưu bút dày, màu giấy mực khô.
Anh mời em bước cha-cha, ta quen nhau,
Trong vòng luân vũ, ta yêu nhau,
Đèn vàng hiu hắt điêu slow ao dào,
Anh bảo chia lìa, nhịp tango bỗng nghẹn ngào.
Thương thuyền trên sóng lênh đênh,
Bến bờ vọng tưởng, mông mênh sóng sầu.
Nhưng thôi trên quả địa cầu,
Nghiệp duyên một chuyến, đừng sầu bước đi.
Cõi đời sinh tử biệt ly,
Vui buồn một chuyến xin ghi tâm đầy.
Bốn mươi năm, quê hương nhìn lại,
Đất nước mình như hạt ngọc trai,
Mài giũa trong thăng trầm đau khổ,
Sẽ có ngày rạng ánh trời mai.
Read moreMong đôi ngọn bút tràn tư tưởng,
Kêu gọi ân tình xứ quê hương.
Dù đường đời ta không chung bước,
Ngòi bút tâm tư chung nẻo đường.
Đời viễn xứ, tình quê hương thăm thẳm,
Mang trọn đời trời quê cũ xa xăm.
Còn vĩnh cữu tình Việt nam rực rỡ,
Sống trong ta hồn sông núi ngàn năm !
Shenandoah Indian Country -Phong cảnh Shenandoah -Huỳnh Anh Trần-Schroeder's painting
Read moreVợ mình rau cháo đơn sơ,
Thương chồng từ thuở ban sơ mới về.
Thương anh từng bước não nề,
Ươm tơ, đan áo, gởi về biên cương,
Thương người chiến sĩ sa trường,
Lằn tên, mũi đạn, đường trường chiến chinh.