Bên Bờ Tử Sinh
Phạm Lê Nghĩa
Hồn khi tỉnh khi mê
Xác lúc trăn lúc trở
Những tưởng buông xuôi...thiên đàng rộng mở
Nhẹ phiêu du ....trăn trở gởi cho đời
Tâm theo cha mẹ rong chơi
Chí còn nặng gánh một đời đấu tranh
Chiến hữu ơi ....dạ chẳng đành
Bỏ đi tâm tâm huyết tuổi xanh một đời ....
Nhưng sao phải sống.... trời ơi
Ngày thân bất lực.....đêm rơi giọt thầm
Đời người có bao nhiêu năm
Mà sao tôi mãi còn nằm mê man
Đứng dậy đi ......dạ mới an
Những giây phút cuối ..... đâu màng tử sinh
Dìu anh ngồi dậy đi ..... "Mình"
Để anh viết nốt tâm tình hôm nay
Đấu tranh.... giông bão còn đầy
Dân ta vẫn sống những ngày hờn căm
Nâng anh...đừng để anh nằm
Còn bao nhiêu phút...u trầm .... phù vân
Sống trong hào khí non sông
Chết nương theo bóng Tiền Nhân anh hùng
Chiến hữu ơi .... phút lâm chung
Vẫy tay vĩnh biệt nghìn trùng từ đây
Vẫn mong sẽ có một ngày
Việt Nam quang phục.... tâm nầy ..... thỏa mong.
Phạm Lê Nghĩa
***
Gởi Chiến Hữu
Việt Khanh
Tay siết chặt,
Chiến hữu ơi nằm nghĩ.
Dỗ giấc yên,
Đừng nghĩ chuyện biệt ly
Cõi thế gian
Bao chuyện đến rồi đi.
Sinh, Lão, Tử,
Nào có ai tránh khỏi.
Chiến hữu thân,
Còn hơi thở
Là ta còn phải sống.
Sống sao cho
Đáng sống với chính ta
Vẹn gánh đôi bên,
Nợ nước, tình nhà.
Ngày nằm xuống
Tâm hồn yên, thư thái.
Chiến hữu thân,
Giờ phút này,
Bảo trọng thân
Là điều đáng nói.
Tấm lòng son đã tỏ với non sông.
Thương vợ con
Nước mắt đoanh tròng
Đừng áo não
Cho lòng thêm đứt đoạn.
Chiến hữu thân,
Việt Nam ta
Con đường đi tới
Muôn nhánh nhập giòng
Sẽ đổ vào khơi.
Mầu mỡ phù sa
Đất mẹ vun bồi.
Người dân Việt
Sẽ cùng nhau dựng nước.
Chiến hữu thân,
Trong xúc động
Đôi giòng viết vội.
Hẹn một ngày
Nâng chén chia vui.
Anh em gặp nhau
Sang sảng tiếng cười.
Mừng quê mẹ
Và mừng người khỏe mạnh.
Nguyễn Việt Khanh