Hỏng Rồi Tiếng Nước Tôi!!!. (Captovan)
Ngoài những ngôn ngữ kỳ cục của “BK75”, đại loại như: “ấn tượng, bộ phận người, bức xúc, cục bộ, chỉn chu, đạo cụ, khẩn trương, khống chế, mặt bằng, hồ hởi, năng nổ, phản cảm, quá trình, quỹ thời gian, rốt ráo, sự cố, tác nghiệp, tham quan, thân thương, thiếu đói” v.v.. thì nay (2020) ngôn ngữ VC theo chân ôn dịch VC đang làm đảo lộn ngôn ngữ tiếng Việt trong sáng của chúng ta khiến những ai còn tha thiết với tiếng Việt phải đau lòng, than theo của cụ Tản Đà:
-“Lễ nghĩa thời nay trời thu sạch, đạo đức cương thường đảo ngược ru”.
Read moreVụ Khủng Bố 9/11
Sau khi cái máy bay thứ nhất đã đâm vào Trade World Building thì cái máy bay thứ hai đã vượt qua Tượng Thần Tự Do hướng về Manhattan.
Sáng ngày 11 tháng 9/2001. Tôi vừa ra khỏi bệnh viện Little Company of Mary Hospital Chicago sau một phiên trực gác nhàn nhã, ngủ suốt đêm (như thường lệ). LCMH là một bệnh viện có trách nhiệm huấn luyện các Resident thực tập giải phẫu bù đầu trong các phiên trực. Tôi là bác sĩ giải phẫu của bệnh viện, đáng lẽ trực ở nhà, nhưng được trả tiền qua đêm ở trong bệnh viện, để phòng hờ đỡ tay cho các Resident khi bệnh đông quá họ lo không xuể.
Hôm nay, trời trong xanh nắng vàng với những áng mây trắng hững hờ trôi chầm chậm vì không có gió. Đang lái xe tà tà trên đường 95 ra phía bờ hồ Michigan để lên xa lộ về nhà phía bắc thành phố. Tai ơ hờ theo thói quen nghe bản tin của cái radio trong xe mở thường trực. 9 giờ sáng. Bỗng nghe tin phóng viên nhanh miệng, liến láu tường thuật có chiếc phản lực chở khách bị cướp lái đâm vào World Trade Center với hai chiếc tháp đứng song song ở New York City . Chợt nghĩ đến nhà tôi với tư cách chủ tịch một tổ chức thiện nguyện vô vụ lợi đã lên máy bay từ sáng sớm để dự một buổi họp với tổng thống Bush. Tính nhẩm, tôi yên lòng vì chiếc máy bay đó không ở trong tầm bị đánh cướp. Quả thế, cuộc họp của nhà tôi bị bãi bỏ khi chiếc máy bay gần tới White House bị chuyển sang phi trường Dulles, rồi từ đó những người đi họp được chở về Chicago bằng xe bus.
Chánh Văn Phòng Bạch cung Andrew Card ghé tai tổng thống Bush-con George W Bush lúc đó đang đi thăm một lớp học sinh tiểu học ở Saratosa Florida nói nhỏ “Mỹ quốc bị tấn công”. Phản ứng lại cuộc tấn công này, số tử vong tổng số là khoảng 3,000 người. Tổng Thống Bush-con cho thành lập bộ Nội an (Department of Homeland Security), cải thiện hệ thống an ninh tình báo, và gửi quân sang Afghanistan để tiêu diệt lực lượng Taliban. Cuộc chiến này lan sang cả Iraq và kéo dài tới 2021 mới chấm dứt. với ngót nghét 4,500 lính tử thương, 32,000 lính bị thương và chừng gần 300,000 dân chúng vong mạng. Taliban hiện vẫn là lực lượng nắm quyền tại Afghanistan và tên người thủ lãnh Abdul đã được Donald Trump lôi ra trong cuộc tranh luận với Kamala Harris mới đây để tấn công đảng Dân chủ trong khi đảng Cộng hòa (tổng thống Bush-con) là kẻ mở ra cuộc chiến kéo dài trên hai thập niên. Dù sao thì kỹ nghệ võ khí Mỹ cũng đã thu lợi khá bẫm.
Trần Xuân Ninh (ngày 11 tháng 9/2024)
Read moreGiấc Mơ Trung Hoa. ( Chinese dream)-Trần Mộng Lâm
Người Trung Hoa rất cay cú vì American dream nên họ bầy đặt ra Giấc Mơ Trung Hoa để đối lại, và nếu Hoa Kỳ có United States of America, thì Giấc Mơ Trung Hoa chính là Đại Trung Hoa với lá cờ 5 ngôi sao và có thể hơn nữa trong tương lai đối đầu với lá cờ của U.S.A.
Read moreHôm Nay Ăn Đồ Gì Nhẩy? (Captovan)
Anh tù ngồi xổm sát bên tôi hỏi nhỏ:
-Hôm nay ăn đồ gì nhẩy?
Tôi hiểu ý anh hỏi chiều nay trở về chuồng, mà là chuồng thật thì trại cho tù ăn cái gì? Khoai lang, củ mì, sắn lát phơi khô, bắp răng ngựa hay cơm trộn thóc? Nó mà cho ăn cơm trắng (“cơm tươi”, cơm không độn) là bỏ mẹ! Cơm chỉ được vừa bằng miệng chén đá, “và” một cái là hết, trong khi nếu bắp răng ngựa thì được một chén đầy có ngọn. Cái lợi thế ăn bắp răng ngựa là tù ta có quyền khoan thai nhai từng hạt một, nhai cho tới khi đi ngủ. Còn ăn “cơm tám giò chả” ư! Làm sao mà nhai từng hạt cơm được?
Read moreTIỄN BIỆT NGƯỜI GÓA PHỤ TRUNG KIÊN. Madam Hồ Ngọc Cẩn (Giao Chỉ Vũ Văn Lộc)
Đại tá Hồ Ngọc Cẩn và phu nhân
Cô đã giữ trọn đời làm vợ người lính . Từ vợ Trung sĩ trại gia binh cho đến phu nhân Đại tá trong dinh Tỉnh trưởng . Cô theo chồng đi khắp 4 phương suốt 16 năm chinh chiến , để rồi 30 tháng 4 năm 1975 trở thành vợ người tử tội .
Cô đem con trở về Thủ Đức lánh nạn chờ ngày chồng bị xử bắn . Dù thăng cấp , dù thắng hay bại , dù sống hay chết , chồng cô vẫn là người anh hùng . Cô mãi mãi vẫn là người vợ lính . Anh lính đầu đời chinh phu của cô , lúc lấy nhau đeo lon Trung sĩ và khi ra đi đeo lon Đại tá . Thủy chung cô vẫn sống đời vợ lính . Chồng của cô là Đại tá Hồ Ngọc Cẩn .
Read moreTÌNH YÊU hay NGƯỜI YÊU RẮC RỐI- Nguyễn Đình Liên
....Nhưng mãi đến hơn hai chục năm sau, tình cờ, tôi mới có dịp gặp lại người bạn cũ này.
Đó là một đêm Giao Thừa âm lịch tại thành phố Salt Lake City, tiểu bang Utah.
Ngoài trời tuyết rơi trắng xóa. Trong một căn chung cư ẩm thấp nghèo nàn ở vùng
North Salt Lake. Ngồi trước mặt tôi là một người đàn ông ốm yếu, đầu tóc bạc
trắng, nhìn tôi qua cặp mắt ủ rủ, chính là hắn.
Tôi hỏi hắn:
Chuyện gì đã xảy ra? ông có nhớ tôi đã từng nói với ông là hãy sống hạnh phúc với Hạ và hãy biết quý trọng tấm lòng cao thượng của nàng.
Hắn nhìn tôi, với ánh mắt sáng lên chút diễu cợt, rồi biến mất, chỉ còn hai bên khóe
mắt của hắn tôi nhìn thấy những vết hằn buồn rầu ai oán.
Read moreChữ Hiếu Và Người Già Trong Xã Hội Đông Phương. (Bác Sĩ Hồ Văn Hiền)
Chuyện này nhắc nhở người trẻ hãy nhớ đến bậc sinh thành của mình. Người già cũng nên nhớ xếp lại chuyện cũ, quên bớt những hiềm khích nhỏ nhặt với con cháu, dẹp bớt tự ái, dùng email, facetime, ‘Viber’ hay ‘Zalo’, rộng mở vòng tay "welcome" chúng trở về.
Read moreTại Sao Thích Ăn Phở? (BS. Phan Giang Sang)
Phở bỏ xa cái hương vị cổ truyền Việt Nam, là món chả giò, gỏi cuốn trong những năm đầu của người Việt hải ngoại. Tại sao phở trở nên ăn khách, thịnh hành, đặt lên trên tất cả món ngon tuyệt vời của người Việt khắp nơi trên thế giới? Mùi thơm ngon ngây ngất của tô phở như bóng dáng yêu kiều của người phụ nữ Việt Nam.
NGƯỜI KHÁCH LẠ TRONG TIỆC TẤT NIÊN ( Huỳnh Văn Phú)
Nhìn nét mặt của nàng cùng với giọng cười rất tự nhiên, Nam chợt nhận ra cái tính chất rất ”thiếu nữ” ở người con gái đã dâng trọn đời mình cho Chúa. Chiếc áo dòng đen nàng mặc trên người kia, Nam đã nghĩ rằng, giá nàng cởi bỏ chiếc áo ấy ra, nàng có thể dẫm lên hàng trăm quả tim của những thằng đàn ông mà bước. Và chàng chắc chắn rằng với cái nhan sắc ấy, sự diụ dàng và thông minh cùng học vấn ấy, nếu sống cuộc đời của một người bình thường, nàng sẽ có một hạnh phúc vươn lên cao hơn nhiều so với những thiếu nữ cùng trình độ khác. Nhưng nàng đã chọn con đường đi riêng của nàng, con đường hy sinh cao cả với một niềm tin vô biên mà một kẻ ”ngoại đạo” như Nam, không tài nào hiểu nổi.
Read moreNgưòi Bán Sách Trên Bãi Biển Nha Trang -Phạm Tín An Ninh-
Hình trên Internet
Tôi đưa mắt nhìn một vòng từ xa. Nơi bậc xi măng tiếp giáp bãi cát, một người tàn tật đang khó nhọc dùng cánh tay duy nhất còn lại giữ thăng bằng trườn xuống. Trông anh ta giống như một con cóc. Len lỏi trong đám người đi tắm, anh hướng về phía tôi ngồi. Lưng anh mang túi vải chứa đầy sách, và kéo lê trên cát một cái túi vải nữa, cũng toàn là sách. Anh lê lết từng quãng, từng quãng ngắn. Bất ngờ anh ta ngước lên. Thấy tôi gật đầu chào, anh ta nhìn tôi cười rạng rỡ, để lộ hàm răng trắng. Khuôn mặt tuấn tú, râu quai hàm, vầng trán cao với mấy sợi tóc vắt ngang rất nghệ sĩ. Anh dùng bàn tay duy nhất lôi một cuốn sách trong túi vải đang nằm trên mặt cát và từ từ mở ra. Tôi liếc qua. Cuốn sách có cái tựa viết bằng tiếng Anh, nói về chuyện chuyến tàu Titanic. Tôi nhớ đến cuốn phim cùng tên, mới quảng cáo rầm rộ trên truyền hình Nauy mà tôi chưa kịp đi xem. Bỗng tôi tròn mắt ngạc nhiên khi nghe anh mở lời chào và giới thiệu cuốn sách bằng tiếng Anh mà anh phát âm rất lưu loát, không thua kém gì những người Việt đã sinh sống lâu năm ở nước ngoài. Anh lầm tưởng tôi là người Nhật hay Đại Hàn gì đó. Tôi thán phục anh vô cùng và bảo với anh tôi là người Việt, định cư ở Nauy, nên trình độ tiếng Anh của tôi chỉ vừa đủ nói dăm ba câu xã giao, chứ làm gì có thể thưởng thức được văn chương. Tôi cám ơn anh và móc ví ra định biếu anh một chút tiền, nhưng anh vội đưa tay ngăn lại:
· Cám ơn anh, nhưng xin anh để dành tiền cho những người còn nghèo khổ hơn tôi. Anh nhỏ nhẹ bằng một giọng thân thiện và lễ độ.
Read moreNHỚ….(PDH ngày 8/3/2024)
Thăng trầm của đất nước rồi sẽ qua và trở thành lịch sử. Điều đáng quan tâm là chúng ta đã sống thể nào, sống ra sao trong giòng sử đó, vậy thôi.... (PDH ngày 8/3/2024)
Read morePhật giáo và khoa học (Bác sĩ Trần Xuân Ninh)
Nguồn hình: Freepik
Khoa học bản chất là duy lý, đặt trên nền tảng quan sát, lý luận, chứng minh, kiểm nghiệm. Quan sát đòi hỏi phải qua trung gian ngũ quan : mắt nhìn, tai nghe, mũi ngửi, miệng nếm, tay sờ. Lý luận kiểm nghiệm thì cần khả năng trí tuệ. Tùy theo mức độ phát triển và tùy ngành khoa học, vai trò của ngũ quan và trí não có những tầm quan trọng khác nhau. Trong khoa học thực nghiệm, ở những giai đoạn ban đầu, quan sát bằng ngũ quan đóng vai trò chủ yếu trong những phát kiến. Archimède tìm ra sức đẩy của nước, Newton tìm ra trọng lực, Franklin tìm ra điện trong sấm chớp vân vân… tất cả đều do quan sát rồi tiếp theo là suy nghiệm. Trong khoa học thuần lý, trí não đóng vai trò chủ yếu, đưa ra giả thiết lý luận rồi kiểm nghiệm, thực hiện. Dù là khởi đầu bằng quan sát, hay khởi đầu bằng lý luận thì yếu tính của chân lý khoa học vẫn là sự tuyệt đối khách quan, chứng minh được, kiểm nghiệm được, thực hiện được.
Read moreNgộ Vô Thường (Sư Thầy Thích Chánh Định Chùa Quan Âm)
Nguồn hình; internet
Hoa đẹp hoa thơm hoa vẫn tàn
Tình nặng tình sâu tình vẫn tan
Rượu đắng rượu cay rượu vẫn hết
Người hứa người thề người vẫn quên
Từ bức ảnh của thầy Lê Mạnh Thát trong lễ tang thầy Tuệ Sỹ (Việt Dương)
Thích Tuệ Sỹ
Trong bài lễ Nhập Kim Quan Báo Thân Hòa Tượng Thích Tuệ Sỹ - Việt Báo 26/11/23, có bức ảnh thầy Trí Siêu Lê Mạnh Thát đi đầu, tay nâng thiền sàng ngay dưới đầu của thầy Tuệ Sỹ. Bức ảnh này đưa chúng tôi trở lại những ngày tháng giữa năm 1981 ở Viện Phật Học Vạn Hạnh đường Nguyễn Kiệm, Phú Nhuận. Ở đây tôi đã có duyên gặp thầy Tuệ Sỹ. Nay xin ghi lại ít lời để tưởng niệm thầy.
Read moreLỜI CHÚC LỄ TẠ ƠN (THANKSGIVING) 2023 TỪ BAN BIÊN TẬP CỦA BỨC TRANH VÂN CẨU.
Nhân ngày Lễ Tạ Ơn, Bức Tranh Vân Cẩu xin cầu chúc Sự Bình An và Hạnh Phúc đến muôn nhà Việt Nam. Cầu xin bữa cơm gia đình của quý vị phản ảnh sự thành công tốt đẹp trong cuộc sống nhờ tình gắn bó yêu thương, chung lưng đấu cật, giải quyết các khó khăn trong cuộc sống mới tự do. Tương tự như những người Pilgrims trên chiếc tầu Mayflower rời bỏ Anh quốc quân chủ chuyên chế, đặt chân lên đất mới rộng mở cho khai thác, năm 1621, mà giới hạn chỉ là khả năng của chính mình.
Read moreThơ - TÔI THÁCH CÁC VỊ ĐẤY (Thái Bá Tân)
Chửi người này “phản động”.
Mắng người kia “hòa bình”.
Cứ như mình đúng hết.
Người khác là cái đinh.
THẤY GÌ SAU CHUYẾN ĐI THĂM VIỆT NAM (Tuệ Vân)
Lời Tự Minh Sanh Huyệt của cụ Phan Bội Châu (Tuệ Vân).
Lãnh đạo Việt Nam trong suốt 48 năm qua thay vì ra sức xây dựng để đưa dân tộc đi tới sự phát triển toàn diện thì họ chỉ có tham nhũng và dối trá, khi luôn hô hào khẩu hiệu “dân giầu nước mạnh” mà trên thực tế đất nước chưa bao giờ có.
Read moreNGÀY GIỖ (Phan Lạc Phúc)
Ông cụ đâu có cần mình cúng giỗ. Nhưng đến ngày kỵ của ông cụ tôi muốn thắp một nén hương để nhớ một người bạn tù đã sống bên tôi bao nhiêu tháng năm đói khổ, nhất là để ghi ơn người đã cho tôi một chút niềm tin trong những năm tù tuyệt vọng.
Read moreCẦN NGƯNG NGAY BẢN ÁN TỬ HÌNH TỬ TÙ NGUYỄN VĂN CHƯỞNG (Tuệ Vân)
tôi không biết rõ về vụ ông Nguyễn Văn Chưởng, nhưng với sự kêu oan liên tục suốt 16 năm qua của ông Chưởng và cha mẹ của ông đã cho tôi tin rằng đã có sự sai xót trong vấn đề tuyên án. Tôi đồng ý với lời kêu gọi lãnh đạo Việt nam hãy cho ngưng việc thi hành bản án và cho xét xử lại, trước khi lấy đi tính mạng một con người trong sự oan ức thấu trời xanh.
Read more