Áo quan chẳng phủ cờ vàng
Bao triệu tiếng khóc vỡ toang bầu trời
Khóc người chí sĩ một thời
Nhân, tài, trí, đức cả đời vì dân
ÁC QUAN ! (Thơ Xuan Ngoc Nguyen)
Rừng xanh chúng liếm trọc đầu
Cây về quan lớn xây lầu vi la
Lũ tràn dân chết nát nhà
Quan tài nhang khói lệ nhòa muôn dân