Phần lời 2 do Hoàng Phú thêm vào là câu chuyện tình dang dở rất buồn, khi cô láng giềng đã bỏ rơi chàng trai để lên xe hoa cùng người khác:
Trước ngõ vào thôn vang tiếng pháo
Chân bước phân vân lòng ngập ngừng
Tai lắng nghe tiếng người nói cười xôn xao
Tôi biết người ta đón em tưng bừng.
Hoàng Phú luyến tiếc: “Thật ra, lời 2 này không phải là tâm tư của anh Hoàng Quý mà do tôi hư cấu và anh ấy đã đồng ý. Xem như là một tác phẩm nghệ thuật chứ không phải là sự miêu tả một mối tình có thật, vì thực tế Hoàng Quý không gặp một bi kịch về tình yêu như nội dung của lời 2!”.
Nay thì tất cả những người xưa ấy đã cùng không còn nữa. Chỉ biết viết lại đây để “minh oan” cho chính Cô Láng Giềng một thời!